Huấn luyện viên liếc nhìn cậu, chiều cao tính cả giày tầm một mét tám sáu xem như ổn, cô ta cũng không nhiều lời, vẫy tay gọi một trung vệ là một thanh niên cao to cao một mét chín lăm tới. Mặc dù cậu ta cao nhưng lại rất nhanh nhẹn, trong mười ba điểm trước đó bảy điểm là nhờ cậu ta, trong đó còn có hai cú đập bóng.
Huấn luyện viên nói với Ngô Bình: “Trong vòng hai phút, chỉ cần cậu có thể vượt được cậu ấy, ném vào một quả thì tôi sẽ chọn cậu”. Cô ta nói xong thì ném bóng cho Ngô Bình.
Các thầy trò đều ngây ra, bàn tán xôn xao.
“Chuyện gì thế? Người ra sân kia chẳng phải là Ngô Bình sao? Người đứng nhất cuộc thi toàn thành”.
“Đúng đấy. Chắc không phải huấn luyện viên định để cậu ta ra sân thi đấu đấy chứ? Chưa từng thấy cậu ta đánh bóng rổ với đội khi nào, được không đó?”
“Mọi người nhìn kìa, cậu ta sắp đấu với trung vệ rồi”.
“Không phải chứ, cậu ta nhỏ con vậy thì có ổn không?”
Ngô Bình nhận lấy bóng, đập vài cái tại chỗ rồi đột nhiên lướt qua, trung vệ vừa di chuyển thì Ngô Bình đã lao vút đến bên cạnh, dẫn bóng vòng qua sau lưng rồi đổi sang tay trái, sau đó thực hiện động tác ba bước ném bóng chuẩn, nhẹ nhàng ném bóng vào rổ.
Hội trường vỗ tay ầm ầm, những người nghi ngờ Ngô Bình đều im lặng hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341860/chuong-5795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.