Ngô Bình nhìn đồng hồ: "Ừ, được. Mười phút nữa anh đến".
Hàn Băng Nghiên vui vẻ nói: "Anh biết nhà em ở đâu không, em chờ anh trước cửa nhé".
Ngô Bình gọi một chiếc xe đến nhà Hàn Băng Nghiên, vừa đến cửa quả nhiên nhìn thấy Hàn Băng Nghiên đang đứng đó chờ mình.
Ngô Bình đến chơi, xách theo hai chai rượu vang làm quà. Rượu này là một đồng đội của Ngô Đại Thái tặng, nói là một loại rượu ngoại nổi tiếng. Mười mấy năm trước, một chai có thể bán được cả hai, ba nghìn tệ.
"Băng Nghiên, anh có mang cho chú hai chai rượu vang nè".
Hàn Băng Nghiên cười nói: "Khách sáo như vậy chi, có điều, bố em đúng là thích rượu vang, ông ấy chắc chắn sẽ thích. Đi thôi, bọn họ đang chờ chúng ta trong nhà đó".
Sau khi tiến vào khu nhà giàu, đi khoảng mấy trăm mét là thấy một cái biệt thự. Chúng đều có sân trước sân sau, ba lầu, hai hầm ngầm, chiếm diện tích ít nhất cũng ba trăm mét vuông. Diện tích mỗi tầng cũng hơn trăm mét vuông.
Ngô Bình: "Nhà của em to ghê".
Hàn Băng Nghiên cười nói: "Đây là nhà mới, nhà cũ là một căn biệt thự trên núi, song, nơi đó đang sửa nên nhà em bèn đến đây ở".
Ngô Bình: "Căn trên núi còn to hơn à?"
Hàn Băng Nghiên đáp: "Cũng tạm, lớn hơn căn này một chút".
Hai người đi vào nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341853/chuong-5788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.