Cậu ta cười, nói: “Cậu mạnh lắm, bây giờ đã có chút danh tiếng rồi. Sau này sẽ càng lúc càng khó, đương nhiên số tiền cũng sẽ càng lúc càng cao”.
Cậu ta nói xong thì chuyển ngay cho Ngô Bình ba trăm sáu mươi nghìn.
Lúc này, Ngô Bình đã có hơn bốn trăm năm mươi nghìn, số tiền này đủ để cậu chi tiêu rồi, cậu nói: “Sau này tôi sẽ không tham gia nữa”.
Trương Siêu ngây ra: “Tại sao?”
Ngô Bình lạnh lùng nói: “Trước đây tham gia là vì thiếu tiền, giờ tôi đã không thiếu tiền nữa”.
Trương Siêu chau mày: “Ngô Bình, chuyện làm ăn dễ kiếm tiền như vậy mà cậu nói bỏ là bỏ sao?”
Ngô Bình nói: “Người giỏi ắt có người giỏi hơn, tôi không thể thắng mãi, cậu cũng không thể kiếm được tiền mãi, phải biết dừng đúng lúc”.
Trương Siêu thấy cậu kiên quyết như vậy thì cũng không khuyên nữa: “Thôi được. Nếu như cậu nghĩ thông suốt thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào”.
Ngô Bình chơi hết ván thì liền quay lại trường, cậu về đến chưa tới mười phút thì bài thi môn vật lý bắt đầu.
Vật lý và hóa học vốn là hai môn sở trường của Ngô Bình, cộng thêm việc đầu óc cậu được cải thiện nữa nên phát huy làm bài rất tốt.
Hàn Băng Nghiên thi xong thì lại sang tìm cậu, nói muốn mời lại Ngô Bình.
Năm rưỡi chiều, tan học, bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341844/chuong-5779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.