Sư huynh Dương này khiếp sợ đến mức lảo đảo, sắc mặt trắng bệch, giọng nói cao thêm vài tông: “Đứng thứ ba bảng Đại Tiên?”
Giang Sơ Nhan: “Đúng thế”.
Sư huynh Dương cúi người xuống, cười nói: “Viện chủ Ngô thực sự rất lợi hại, mời anh qua”, hắn vừa nói vừa lau mồ hôi lạnh.
Cấp bậc như Ngô Bình không phải là thứ mà một gác cổng nhỏ bé như hắn có thể đắc tội, cho dù là cấp trên của cấp trên của hắn đứng trước mặt vị này thì cũng chỉ rất nhỏ bé.
Ngô Bình và Giang Sơ Nhan đi tới, người trẻ tuổi bên cạnh sư huynh Dương hỏi: “Anh Dương, người đứng thứ ba trên bảng Đại Tiên rất lợi hại à?”
Sư huynh Dương nhìn hắn ta hỏi: “Thế Đạo Cảnh tầng tám có lợi hại không?”
Người này nói: “Đương nhiên là có, dù Thượng phủ có nhiều cao thủ nhưng Đạo Cảnh tầng tám cũng có được bao nhiêu người”.
Sư huynh Dương: “Người ta có thể dễ dàng giết Đạo Cảnh tầng tám đó, cậu nói coi có lợi hại không?”
Người này nghe xong, trên trán toát mồ hôi lạnh, chém giết được cả cường giả Đạo Cảnh tầng tám, đúng là đáng sợ.
Kiểm tra xong, hai người Ngô Bình bay lên không.
Bay được một khoảng, phía trước mặt họ xuất hiện một thành thị khá lớn.
Ngô Bình hỏi: “Sơ Nhan, đây là nơi nào?”
Giang Sơ Nhan: “Thành thị nhỏ thế này thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341809/chuong-5744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.