Phụt!
Quyền của Ngô Bình rơi xuống như mưa, mỗi đòn của anh trông có vẻ đơn giản nhưng thật ra lại chứa ý nghĩa của võ thuật, tiếp đó có bốn ảo ảnh Tương xuất hiện.
“Đây là truyền thừa của Nguyên Sử Đạo Tôn!”, mọi người của núi Nguyên Sử đều sáng mắt lên với vẻ hưng phấn.
Lâm Xung Tiêu liên tục bắn sấm sét ra, nhưng chúng đánh lên người Ngô Bình lại như không, trái lại anh còn đánh hăng hơn. Một trận quyết đấu giờ lại thành một bên bị đánh.
Loáng cái, Lâm Xung Tiêu đã bị đánh biến dạng, mắt sưng, mũi gãy, tóc rụng, chân tay gãy, thảm không kể đâu cho hết.
“Tiếp đi, bắn sét tiếp đi, chán rồi à?”, Ngô Bình vừa đánh vừa chế giễu hắn, làm Lâm Xung Tiêu tức đến mức hộc mấy ngụm máu.
“Chết đi!”
Lâm Xung Tiêu không còn sức chống trả chợt thi triển một đạo phù, trên tay phải của hắn phát ra sát quang của hoa sen, sau đó tấn công về phía ngực của Ngô Bình.
Tiếp đó, Ngô Bình đã dừng lại, toàn thân bắt đầu phát sáng, đến từng lỗ chân lông cũng sáng bừng.
Trông thấy cảnh này, mọi người của núi Nguyên Sử đều phẫn nộ nói: “Lâm Xung Tiêu dùng đạo phù là phạm quy”.
Người của Tiên Giới U Thiên cũng nhăn mặt, dù Lâm Xung Tiêu có giết được đối thủ thì trận này họ vẫn thua, thua một cách thảm hại.
Giang Sơ Nhan lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341791/chuong-5726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.