Ngô Bình trả lời lấp lửng: “Thời gian hơi ít”.
Ngũ điện hạ tưởng anh không lĩnh ngộ được gì nên nói: “Điều này cũng bình thường thôi, Tương chí tôn đã tồn tại không biết bao nhiêu năm, nhưng chưa từng có ai lĩnh ngộ được. Nghe nói, chỉ ai có Thần Môn chí tôn thật sự mới cơ hội lĩnh ngộ. Nhưng cũng chỉ là cơ hội mà thôi, chứ chưa chắc có thể thành công. Mà chúng ta đều không có Thần Môn chí tôn nên muốn lĩnh ngộ là điều không thể”.
Ngô Bình: “Dù sao thì tôi cũng rất cảm ơn Ngũ điện hạ đã cho tôi cơ hội này”.
Ngũ điện hạ: “Ngô công tử đừng khách sáo, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau”.
Ngô Bình là người thẳng thắn nên nói luôn: “Ngũ điện hạ cần tôi giúp gì thì cứ nói”.
Ngũ điện hạ sáng mắt lên đáp: “Ngày mai sẽ tổ chức đại lễ tế trời, có rất nhiều quan lại tham gia. Khi ấy, anh hãy cùng tham gia với tôi. Tôi nhận được tin là thái tử sẽ phái người giết tôi. Với thích khách thì tôi có cách xử lý và bắt hắn khai ra kẻ đứng sau. Tiếp theo, tôi muốn nhờ anh đánh thái tử một trận thật đau cho tôi”.
Ngô Bình nhướn mày: “Anh muốn tôi đánh thái tử ư?”
Ngũ điện hạ gật đầu: “Phải đánh trước mặt mọi người, nếu thế thì anh ta không còn mặt mũi đâu mà làm thái tử nữa. Hơn nữa chuyện anh ta tìm người hành thích tôi thì tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341767/chuong-5702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.