Nhắc đến nhà họ Thi, Ngô Bình nói: “Người mạnh nhất nhà họ chắc là Thanh Thi lão tổ, nếu có thể trừ khử lão ta thì nhà họ Thi còn gì phải nghĩ nữa?”
Nguyệt Đông Thăng cười nói: “Đúng thế, không còn Thanh Thi lão tổ thì bác có thể san bằng nhà họ bất cứ lúc nào”.
Ngô Bình gật đầu: “Cháu sẽ phụ trách xử lý lão già đó”.
Nguyệt Đông Thăng ngẩn ra: “Tiểu Ngô, cháu muốn tự ra tay ư?”
Ngô Bình lắc đầu: “Không, nhưng vẫn có hiệu quả tương đương”.
Nguyệt Đông Thăng rất tin tưởng Ngô Bình, ông ấy không hỏi gì nữa mà gật đầu nói: “Nếu cháu có cách xử lão ta thì tốt rồi. Thanh Thi lão tổ rất độc ác, lão thường lấy người sống để làm thí nghiệm để luyện họ thành cương thi rồi thành con rối cho nhà họ Thi. Trong nhà đó, cứ mười người lại có một người là cương thi, điều này làm dân chúng oán than ghê lắm”.
Ngô Bình: “Loại độc ác như vậy chết cũng đáng!”
Nguyệt Thanh Ảnh có vẻ lo lắng nói: “Anh Bình, em đi cùng anh”.
Ngô Bình lắc đầu: “Chuyện này cần bí mật, em cứ ở nhà chờ tin tốt thôi”.
Tối đó, Ngô Bình lại đến ngôi mộ kia của nhà họ Thi. Quan tài vẫn ở đây, nhưng cấm chế bên ngoài không còn nữa. Mất Thiên Thi hỗn độn rồi, Thanh Thi lão tổ cũng không còn coi trọng nơi này nữa.
Ngô Bình lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341762/chuong-5697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.