Ngô Bình: “Điều lạ hơn nữa là Phương Thanh Thanh không hiểu ý của bố mình, còn nhờ chúng ta giao kiếm phổ cho Phương Thiên Sất, thế chẳng càng hoang đường hơn à?”
Nguyệt Thanh Ảnh: “Đúng vậy, tại sao cô ấy lại làm thế?”
Ngô Bình cười lạnh: “Chuyến này mình đi sẽ có người gây bất lời, mà người này chính là Phương Thiên Sất, còn Phương Thanh Thanh tại sao làm thế thì có thể bức thư ấy không phải do cô ấy viết”.
Nguyệt Thanh Ảnh giật mình: “Không phải cô ấy thì là ai?”
“Có thể là Phương Thiên Sất, cũng có thể là Thạch Trung Kiếm. Nhưng dù là ai thì hai người này cũng có âm mưu gì đó. Vì thế anh mới kéo em đi ngay, chúng ta chỉ cần trốn ở một chỗ kín để xem trò hay thôi”.
Nói rồi, anh đã thi triển thuật ẩn thân, hai người đã trốn trong mây và thầm quan sát tình hình của nhà họ Phương.
Tối đó không có chuyện gì, đến khi hửng sáng, mặt trời ló dạng thì mới có mọt bóng người đi vào nhà họ Phương. Lập tức có người gầm lên, hai người kiếm va chạm mạnh mẽ, sau đó hai người cùng lao lên cao rồi quyết chiến trên không.
Nguyệt Thanh Ảnh nhìn rồi nói: “Anh Bình, Phương Thiên Sất và Thạch Trung Kiếm đánh nhau rồi. Hơn nữa, tu vi của Phương Thiên Sất hình như không phải tầng thứ bảy Đạo cảnh đâu, phải tầng thứ tám rồi”.
Ngô Bình nhìn chăm chú vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341729/chuong-5664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.