Cơn gió thổi qua, pp ngã xuống đất, hình như cô ấy đã chết lâu rồi.
Ngô Bình tìm thấy một bức thư trong tay cô ấy, anh mở ra thì có vài dòng chữ.
“Ngô công tử, chị Nguyệt. Thạch lão tặc đã giết bố em, giờ ông ta muốn mượn thân phận của em để chiếm địa bàn của nhà họ Phương ở hồ Vô Song. Em liều mạng chạy trốn nhưng đến đây rồi thì không gắng gượng được nữa. Dù có chết thì em cũng không để lão tặc đó được như ý”.
Đọc xong, Ngô Bình thở dài một hơi rồi lại đọc tiếp.
“Ngô công tử, tôi kiếm phổ mà tôi đưa cho Thạch lão tặc thật ra là giả. Bố tôi bảo chỉ khi Thạch Trung Kiếm thật lòng giúp chúng tôi thì mới đưa kiếm phổ thật cho ông ta. Giờ tôi để kiếm phổ cùng tín vật trong nhẫn trữ đồ. Ngô công tử, anh nhận được nhẫn xong thì hãy đến hồ Vô Song ngay và nói cho nhà họ Thanh biết sự thật”.
“Chú hai của tôi có tu vi tầng thứ bảy Đạo cảnh, xin anh hãy đến tìm chú ấy và bảo chú ấy đừng tin Thạch Trung Kiếm. Phương Thanh Thanh dập đầu cảm tạ!”
Đọc thư xong, Nguyệt Thanh Ảnh thở dài nói: “Cô ấy chạy trốn được đến đây thì sức cùng lực kiệt rồi, không thể chờ chúng ta về được”.
Chính Ngô Bình đã nói cho Phương Thanh Thanh biết địa chỉ nhà này lúc bọn họ từ biệt nhau, để nếu có chuyện gì thì cô ấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341727/chuong-5662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.