Nhìn thấy chiếc nhẫn, Nguyệt Thanh Ảnh sáng mắt lên rồi cười nói: “Anh Bình, thật ra anh qua khảo hạch rồi đúng không?”
Ngô Bình: “Ừ, anh đã nhận được truyền thừa của chủ động, cũng đã nhận được hết tài nguyên của ông ấy”.
Hà Tử Trần mím môi cười: “Nếu thế thì mình cũng không nhất thiết phải giao chỗ đồ này cho nhà họ Thạch”.
Ngô Bình: “Động ấy cũng có phải của nhà họ đâu, sao có tư cách chiếm làm của riêng chứ? Anh làm vậy cũng vì không muốn gây xung đột với họ”.
Hà Tử Trần: “Đúng, trước kia động Kim Đỉnh là một nơi vô chủ, ai vào cũng được. Sau đó đã bị nhà họ Thạch độc chiếm và không cho n gi khác vào nữa”.
Nguyệt Thanh Ảnh: “Anh Bình, thầy luyện đan đó đã để lại những gì?”
Ngô Bình: “Về nhà rồi anh cho bọn em xem”.
Bọn họ quay về địa bàn của Hà Thị, Ngô Bình đã lấy huy hiệu của thầy luyện đan Thất Đỉnh ra. Huy hiệu này vốn thuộc về thầy luyện đan kia, nhưng giờ thì là của Ngô Bình nên anh cũng đã có thân phận này.
Thật ra, trình độ luyện đan của anh còn cao hơn cấp Thất Tử Đỉnh này, nhưng anh chưa tiến hành kiểm tra thôi.
Không gian trong nhẫn rất lớn, bên trong chứa đầy linh dược. Toàn bộ linh dược đều bị phong ấn trong dược tinh và được đánh số theo thứ tự. Các dược tinh này chuyên dùng để phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341721/chuong-5656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.