Nguyệt Thánh Phi cau mày nói: “Nguyệt Đông Thăng, ông nói thế là có ý gì?”
Nguyệt Đông Thăng nhìn chằm chằm vào Nguyệt Thánh Phi rồi lạnh giọng nói: “Người bảo họ ám binh bất động chính là ông đấy!”
Nguyệt Thánh Phi cười mỉa: “Nguyệt Đông Thăng, ông đừng có nói bậy, ông có bằng chứng không?”
Nguyệt Đông Thăng: “Ông cần bằng chứng chứ gì? Được thôi!”
Ông ta vung tay lên, lập tức có hai cao thủ đi tới trước mặt một tu sĩ trung niên, sau đó đè ông ta xuống đất rồi dùng đao kề vào cổ.
Nguyệt Đông Thăng bước tới rồi lạnh lùng nói: “Ông là gia chủ của chi phía Bắc Nhất, cách nơi xảy ra sự việc gần nhất. Vì thế, ông sẽ nhận được thông báo đầu tiên, tại sao không cho quân đi chi viện?”
Nguyệt Thị đã trải qua nhiều năm phát triển nên đã có thêm các chi phụ ở các phía Đông, Tây, Nam, Bắc. Trong đó chi phía Bắc chi ra thành Bắc Nhất, Bắc Nhị và Bắc Tam.
Gia chủ của chi Bắc Nhị nổi giận nói: “Nguyệt Đông Thăng, tôi không chi viện thì sao? Ông tưởng mình còn ra lệnh được cho tôi nữa à?”
Nguyệt Đông Thăng thờ ơ nói: “Tôi cho ông một cơ hội, hãy nói ra kẻ chủ mưu phía sau. Ông mà không nói thì tôi sẽ giết ông ngay”.
“Ông dám!”, người kia tức tối nhìn Nguyệt Đông Thăng mà không chút sợ hãi.
“Giết!”
Ngô Bình rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341702/chuong-5637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.