Ngô Bình cảm thấy không cần ở lại đây nữa, vì thế đã bóp vỡ ngọc phù trong tay, một tia sáng từ trên cao rơi xuống bao trùm lấy anh. Ngay sau đó, anh đã xuất hiện ở lối vào của Nguyên Sử Giới.
Tu sĩ áo xanh vẫn đang chờ anh, thấy Ngô Bình rời khỏi đó quá nhanh, ông ấy ngẩn ra hỏi: “Ngô công tử, cậu có thu hoạch gì không?”
Ngô Bình: “Tôi đã lĩnh ngộ được bốn loại truyền thừa”.
Tu sĩ áo xanh tỏ vẻ mừng rỡ: “Lĩnh ngộ được bốn loại ư? Mỗi loại được mấy phần?”
Thường thì có cực ít tu sĩ có thể lĩnh ngộ hoàn toàn hết một loại truyền thừa, ai lĩnh ngộ được bảy, tám mươi phần trăm của một loại đã là thiên kiêu tuyệt thế rồi.
Ngô Bình: “Tôi đã lĩnh ngộ được toàn bộ”.
Tu sĩ áo xanh nghệt mặt ra, mãi sau mới lẩm bẩm: “Lĩnh ngộ toàn bộ ư? Cậu nói thật không?”
Ngô Bình: “Tôi không dám nói dối nửa lời”.
Đạo nhân áo xanh cười phá lên: “Tốt quá! Theo quy định thì chỉ cần lĩnh ngộ một truyền thừa thôi thì đã được vào viện trưởng lão của núi Nguyên Sử và trở thành một trưởng lão dự bị rồi”.
Ngô Bình không ngờ mình có thể gia nhập viện trưởng lão gì đó, anh hỏi: “Tiền bối, viện trưởng lão có bao nhiêu trưởng lão? Họ có địa vị cao ở núi Nguyên Sử không?”
Đạo nhân áo xanh: “Viện trưởng lão là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341692/chuong-5627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.