Ngô Bình ừm một tiếng rồi nhìn về phía xa.
Lúc này, có hai tu sĩ thanh niên bước nhanh tới, sau đó dừng lại cách chòi nghỉ mát không xa.
Lưu Tuyên Diệp lấy một đồng tiền ngọc ra rồi cười nói: “Anh Ngô, nếu tôi không thể lên núi thì xin anh hãy chọn một món bảo bối giúp tôi. Xong việc, tôi sẽ mua lại nó với giá cao”.
Ngô Bình nhìn đồng tiền rồi thờ ơ nói: “Nhỡ tôi dùng mất thì anh không tiếc à?”
Lưu Tuyên Diệp cười nói: “Nếu tôi không lên núi được thì nó có tác dụng gì đâu”.
Ngô Bình: “Anh có thể bán nó”.
Lưu Tuyên Diệp lắc đầu: “Bao nhiêu tiền cũng không sánh được với bảo bối trong hang báu, thà tôi đánh cược một phen”.
Ngô Bình nhận lấy đồng tiền rồi nói: “Để đó cho tôi”.
Lưu Tuyên Diệp hành lễ rồi rời đi.
Hai người ban nãy đi tới rồi chắp tay nói: “Chúng tôi muốn thực hiện một giao dịch với công tử”.
Ngô Bình: “Gì thế?”
Một người trong số đó lấy hai đồng tiền ngọc ra, người còn lại lấy ba đồng.
“Đây là tiền ngọc của chúng tôi, tạm thời muốn nhờ công tử giữ hộ. Nếu chúng tôi có thể lên núi thì phiền anh trả lại, khi ấy chúng tôi sẽ trả anh một số tiền xứng đáng. Còn nếu chúng tôi không lên núi được thì nhờ anh dùng số tiền này để chọn vài bảo bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341679/chuong-5614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.