Hàn Tố Lan sáng mắt lên: “Ra là thầy luyện đan của Ngạo Thế Đan Tông, hân hạnh!”
Ngô Bình: “Để tôi đi thử xem có hái được quả ấy không nào”.
Dứt lời, anh thi triển đạo lực màu xanh lam của 12 đạo lực, có thể đã như một làn khói rồi bay lên trên ngọn cây. Anh vươn tay hái hết cả bảy trái Xà Thần, sau đó làn khói biến mất, còn Ngô Bình đã quay về chỗ cũ.
Thấy thế, Hàn Tố Lan tròn mắt ra nhìn rồi nói: “Độn thuật của công tử thật thần kỳ, tôi từng thấy đại năng Đạo cảnh thi triển, đúng kiểu đi không ai biết, đến không ai hay”.
Ngô Bình lấy một trái Xà Thần ra rồi nói: “Quả này do mọi người phát hiện nên tôi tặng mọi người một quả”.
Hàn Tố Lan vội nói: “Thế này thì ngại quá, công tử đã cứu mạng chúng tôi, tôi cảm kích còn không kịp, sao giờ dám lấy thứ quý giá thế này”.
Ngô Bình cười nói: “Gặp gỡ là duyên, vậy là chúng ta có duyên với nhau rồi’.
Liễu Tâm Nhu ngẩn ngơ nhìn rồi nói: “Mẹ ơi, con quên không hỏi tên anh ấy rồi”.
Hàn Tố Lan: “Nếu đã có duyên thì chắc chắn sẽ gặp lại, tìm được quả thần, chúng ta có thể về bẩm báo rồi”.
Về phần Ngô Bình, anh tiếp tục đi xuống sâu bên dưới để tìm kiếm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341597/chuong-5532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.