Anh giật mình, lập tức cưỡi tiên quang ngũ sắc, bay về bên hồ. Không bao lâu, anh đáp xuống khu vực cách bờ hồ mấy trăm mét, sau đó đi về phía bờ hồ.
Anh mới đi được mấy bước thì có người hét lên: “Làm gì thế?”
Ngô Bình liếc nhìn đối phương, bình thản đáp: “Qua xem thử”.
“Hồ này đã được công tử của chúng tôi bao trọn rồi, muốn xem thì trả tiền đây”.
Ngô Bình chau mày: “Bao trọn rồi sao?”
“Không sai”. Người đó vừa nói vừa tiến lại gần, quan sát Ngô Bình từ trên xuống dưới, nói: “Muốn vào thì giao ra một vạn tiền tiên”.
Ngô Bình nhìn quanh, thấy không có ai chú ý đến bên này thì đấm lên mặt người đó. “Bụp” một cái, mặt người đó liền lõm xuống, hắn cứng đờ, ngã ngay xuống đất.
Ngô Bình cười khẩy: “Còn muốn lừa tiền tôi nữa à”.
Anh mặc kệ tu sĩ bất tỉnh trên mặt đất, tiếp tục đi về phía bờ hồ. Lúc này, anh phát hiện những người bên bờ hồ ai cũng cầm cần trúc, mắt nhìn chằm chằm vào mặt nước gần bờ hồ.
Anh đến trước mặt một tu sĩ trung niên và hỏi: “Chào đạo huynh, anh đang xem gì thế?”
Người đó nhìn Ngô Bình, nói: “Chắc người anh em mới đến nên không biết tình hình ở đây đúng không? Hồ này rất đặc biệt, nước trong hồ là Nhược Thủy, bất cứ thứ gì rơi vào cũng đều bị nhấn chìm. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341541/chuong-5476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.