Ngô Bình nhìn thấy ở phía Bắc Thanh Châu là một vùng đất trống nên hỏi: “Đây có phải là vùng chưa được khai phá không?”
Quỷ Tiểu Anh: “Đúng thế, diện tích ở nơi này lớn hơn Thanh Châu hơn chục lần, nhưng vô cùng nguy hiểm nên được coi là vùng cấm. Cả nghìn năm nay không ai dám đến, thi thoảng có người vào thì cũng không trở ra được”.
Không lâu sau, Quỷ Hàn Băng đã quay về rồi đưa một tờ giấy phép cho Ngô Bình, bên trên có ấn chiện của quan phủ và cả tên của Ngô Bình.
Ngô Bình nhận lấy rồi nói: “Hết bao nhiêu tiền vậy ạ?”
Quỷ Hàn Băng cười nói: “Không đáng là bao, cậu không cần trả cho tôi đâu. Ngô công tử là khách quý, tôi giúp cũng là điều nên làm”.
Ngô Bình gật đầu: “Nếu thế thì tôi sẽ luyện chế một lò đan dược cho nhà mình, không biết chỗ ông có dược liệu không?”
Quỷ Hàn Băng: “Thật ra mấy năm trước, tôi cũng tích được khá nhiều dược liệu, tuy không quý gì cho cam, nhưng cũng khá có giá trị”.
Nói rồi, ông ấy dẫn Ngô Bình xuống một căn hầm, chỉ thấy có vài cái giá gỗ ở đây, giá này cũng chất khá nhiều đá thuỷ tinh, mỗi khối đều phong ấn một cây dược liệu.
Ngô Bình liếc nhìn rồi nói: “Chỗ dược liệu này cũng không tệ, tôi sẽ chọn vài loại rồi luyện chế một loại đan dược tên là Bí Lực Đan. Sau này, khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341532/chuong-5467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.