Đường Băng Vân: “Vẫn ổn, tuy anh không có nhà, nhưng học viện Tiên Đạo mỗi năm đều bồi dưỡng ra được rất nhiều thiên kiêu, thực lực của họ đều mạnh dần lên, ngoài ra còn nhờ danh tiếng của anh nên cũng không có ai dám bắt nạt bọn em”.
Ngô Bình gật gù: “Lần này anh về muốn đưa mọi người rời khỏi đây rồi đến sống ở vũ trụ Đạo cảnh”.
Đường Tử Di ngạc nhiên: “Rời khỏi đây ư? Vậy còn dân chúng và sự nghiệp của chúng ta thì sao?”
Ngô Bình: “Đành kệ thôi chứ sao, anh không thể đưa quá nhiều người đi được. Ai đi cũng phải nâng cao tu vi và xây dựng lại hệ thống tu hành trong người mình trước”.
Anh ngập ngừng một lát rồi nói tiếp: “Anh hiện tại chỉ là một hoá thân thôi, các em đến đó xong, nếu tu vi đủ cao thì cũng có thể cử một hoá thân đến đây cai trị giống anh”.
Loáng cái, cả gia đình đã đoàn tụ.
Cùng lúc đó, cơ thể chính của Ngô Bình đang mày mò trong thế giới mới. Đây là vũ trụ Đạo cảnh tầng thứ mười, so ra còn mạnh hơn Đại Ngũ Hành GIới. Điều khiến Ngô Bình ngạc nhiên là từng cành cây ngọn cỏ ở đây đều là thật.
Lúc này, anh đang ở một nơi hoang vu. Ngô Bình phóng thần niệm ra thì thấy cách đây vài trăm dặm có một con đường, trên con đường này đang rất nhộn nhịp.
Anh bật tung người lên rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341527/chuong-5462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.