Hai người cùng nhau đi xuống Thiên Khanh, trên đường đi Ngô Bình hỏi về em gái của Ninh Chức Tuyết. Hai chị em cách nhau một tuổi, cô ấy tên là Ninh Chức Tuyết, còn em gái tên là Ninh Như Băng, họ vào tông môn cùng một năm để tu luyện.
Sau khi đi được hơn một ngàn mét, Ngô Bình bắt đầu tìm kiếm xung quanh, không có ý định tránh né Ninh Chức Tuyết mà tiện tay mở Đại Thiên Dược Điển ra, sách thuốc vừa được mở ra, trên đó xuất hiện mười mấy đốm sáng. Hai mắt Ngô Bình sáng lên, cười nói: “Khá đấy, quanh đây có không ít linh dược cao cấp”.
Ninh Chức Tuyết vô cùng bất ngờ hỏi: “Công tử, đây là bảo bối gì thế, lại có thể tìm được linh dược”.
Ngô Bình: “Ừ, đây là một món bảo bối chứa dược liệu”.
Nói rồi hai người đi về hướng một điểm sáng gần nhất. Sách thuốc này trước giờ chỉ hiện lên dược liệu cao cấp, có thể được nó chút ý thì chắc chắn phẩm cấp của cây dược này không cấp.
Hai người lại đi xuống hơn một ngàn mét thì đến bên cạnh một tảng đá cực lớn. Tảng đá này hệt như bị rơi xuống từ trên trời, một phần ba cắm sâu vào trong lòng đất. Bên trên của tảng đá có một khe hở, bên trong mọc ra một cái cây nhỏ, cây nhỏ này cao không đến một mét, vừa thấp vừa thô, nó có năm nhánh, ba nhánh trong đó lần lượt nở ra hoa màu vàng, hoa màu tím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3341497/chuong-5432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.