Trên đảo Phúc Thiên, xuất hiện một khối kiến trúc lơ lửng trên không, đáp xuống giữa những ngọn núi, đây chính là hoàng cung do Ngô Bình dời đến.
Nhìn thấy phong cảnh nơi này, các cô gái đều rất hài lòng, Đường Băng Vân bay lên trên cao, cười nói: “Huyền Bình, sao anh tìm được nơi như thế này vậy?”
Ngô Bình: “Nơi này vốn là nơi nghỉ dưỡng của Doanh Hoàng, đương nhiên phong cảnh không tệ”.
Đường Băng Vân: “Huyền Bình, bây giờ anh là Doanh Hoàng, sau này có phải chúng ta phải sống ở Doanh Châu không?”
Ngô Bình: “Doanh Hoàng chỉ là một thân phận, đến lúc thích hợp, anh sẽ chỉ định Doanh Hoàng mới. Đúng rồi, Băng Vân, em có hứng thú với vị trí Doanh Hoàng này không?”
Đường Băng Vân cười nói: “Nếu nói đến nữ đế, có ai thích hợp hơn Linh Hy chứ?”
Nữ đế Linh Hy vẫn bế quan tu hành, cô ấy là do Ngô Bình dẫn đến, chỉ là mấy ngày nay không thấy cô ấy đâu.
Ngô Bình gật đầu: “Nếu em không hứng thú, vậy thì giao cho Linh Hy”.
Hai người nói chuyện, trong hoàng cung, bỗng một luồng khí tức xuất hiện. Cảm nhận được khí tức này, Ngô Bình cười nói: “Thanh Tuyết đột phá rồi”.
Lần trước, Ngô Bình truyền thụ Thần Tiên Kinh cho thiên chủ Thanh Tuyết, cô ấy đã bế quan tu hành đến hôm nay mới xuất quan. Một bóng người xinh đẹp bay lên trời cao, được sấm chớp gột rửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340785/chuong-4720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.