Ngô Bình nhận ra ý chí của Doanh Hoàng bắt đầu phát huy tác dụng, điều này ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của anh, tay anh bất giác lật một thẻ bài lên.
Cung nhân vui mừng nói: “Bệ hạ, là Mộc phi”.
Cứ thế Ngô Bình được cung nhân dẫn đến một cung viện khác, cung viện đã mở sẵn cửa, nền đất được lót thảm đỏ, có cả lồng đèn treo trước cửa.
Ngô Bình vừa bước vào, một người phụ nữ mặc đồ trong cung lộng lẫy bước đến nghênh đón, cô ta dịu dàng cúi chào Ngô Bình trước, sau đó khẽ nói: “Thần thiếp, cung nghênh Hoàng thượng”.
Ngô Bình “ừ” một tiếng, theo ký ức của Doanh Hoàng, hắn chưa từng gặp người được gọi là Mộc phi này, một là anh ta không qua đêm trong cung nhiều, hai là phi tần trong cung quá nhiều, anh ta chưa từng chạm vào một nửa người trong số đó.
Có thể nhìn ra được tâm trạng của Mộc phi này rất vui mừng, cô ta vào cung đã ba năm, hôm nay là lần đầu tiên được lật thẻ bài.
Ngô Bình có thể cảm nhận được ý thức của Doanh Hoang không có nhiều hứng thú với vị Mộc phi này, nhưng hắn là một hoàng đế rất có hiếu, rất vâng lời Thái hậu.
Cung nữ bên ngoài đóng cửa lại, Mộc phi cởi áo khoác ngoài cho Ngô Bình.
Lúc này trong thời không duy độ cao nào đó, một bức tượng giống hệt Ngô Bình đang lơ lửng giữa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340770/chuong-4705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.