Sau khi Ngô Bình đăng ký thì nộp phí kiểm tra, sau đó chờ được kiểm tra. Phí kiểm tra có năm mức, mức phí cao nhất cao gấp hai mươi lần mức phí thấp nhất, thời gian kiểm tra của mức cao nhất khá ngắn, được xếp trước, còn mức thấp thì phải xếp hàng rất lâu, thậm chí có thể trễ thời gian trưng bày sau cùng.
Dù đã nộp tiền cho mức cao nhất nhưng Ngô Bình và Trần Nhược Nhàn vẫn phải đứng đợi một tiếng đồng hồ mới tới lượt họ kiểm tra đan dược.
Nơi kiểm tra đan dược là một đại điện rộng lớn với mười tu sĩ đang ngồi. Lúc Ngô Bình bước vào, thậm chí họ còn không thèm để mắt đến mà hỏi thẳng: “Báo thân phận trước đi”. Vẻ mặt khá lạnh lùng, dáng vẻ cao cao tại thượng.
Ngô Bình lấy huy chương đan vương của mình ra, nói: “Nhất phẩm đan vương”.
Mười người họ nghe xong thì liền đứng dậy, nhìn tấm huy chương đó với vẻ vô cùng kinh ngạc, không sai, chính là huy chương đan vương thật một trăm phần trăm.
“Chào đan vương”. Mười người kính cẩn chào Ngô Bình, ánh mắt đầy kẻ kính trọng.
Ngô Bình bình thản đáp: “Các vị không cần đa lễ, kiểm tra đan dược trước đi”.
Một người cung kính hỏi: “Đan vương, viên đan dược này của anh có tác dụng gì? Có thể nói sơ qua không?”
Ngô Bình nói sơ về tác dụng của đan dược: “Đây là một viên Bách Luyện Thánh Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340729/chuong-4664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.