Ngô Bình cảm khái: “Nhớ năm đó nhân tộc huy hoàng biết nhường nào”.
Đạo nhân Trân Bảo: “Thật ra Thiên Đế đời trước cũng không có ngồi vững ở vị trí Thiên Đế, nếu không cũng sẽ không sụp đổ”.
Ngô Bình rất tò mò: “Tại sao không thể ngồi vững ở vị trí đó?”
Đạo nhân Trân Bảo: “Trở thành thiên Đế cần phải trải qua cả ngàn kiếp, sau khi luân hồi cả trăm đời mới có thể công đức vẹn toàn”.
Ngô Bình trợn to mắt: “Trăm đời ngàn kiếp?”
Đạo nhân Trân Bảo: “Đúng thế. Vị Thiên Thánh đó đã trải qua tám mươi mốt đời, tổng cộng tám trăm kiếp, thật ra vẫn còn thiếu thời cơ. Chỉ là lúc đó tình thế của nhân tộc rất tồi tệ, để cứu vãn tình thế này, ông ta đành phải ép buộc mình lên ngôi Thiên Đế, kết quả không nghĩ cũng biết, ông ta trị vì một trăm năm mươi năm rồi sụp tàn, Thiên Đình cũng không tồn tại nữa”.
Ngô Bình: “Dù chỉ có một trăm năm mươi năm thì cũng đã giúp ích rất nhiều cho nhân tộc”.
Đạo nhân Trân Bảo: “Ừ, vị Thiên Đế này dùng tính mạng của mình để duy trì vận khí của nhân tộc. Sau đó cho dù ông ta có suy tàn cũng không có cường tộc nào có thể sinh ra cường giả có thể tiếp nhận vị trí Thiên Đế này”.
Ngô Bình: “Trăm đời ngàn kiếp nào có dễ dàng như thế?”
Đạo nhân Trân Bảo: “Chuyện này đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340723/chuong-4658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.