Ngô Bình: “Khương gia chủ, ông không sao chứ?”
Khương Thiên Lan: “Sao cậu làm được?”
Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Vừa vào lò thần là tôi đã nhìn ra rồi, thứ đồ này không phải dùng để hại người, mà là để giúp cao thủ siêu cấp nâng cao thực lực, là một chí bảo của Thiên Đình”.
Nói xong, anh vung tay, lò thần đã bay vào trong động thiên của anh.
Mấy người kia mặt tái nhợt, biết chuyện đã hỏng rồi!
Ngô Bình nói: “Các vị, lúc trước các người muốn luyện chết tôi, bây giờ tôi nên báo đáp các người thế nào đây?”
Khương Thiên Lan hít sâu một hơi, nói: “Thầy luyện đan Lý, trước đó là do chúng tôi không đúng, cậu đại nhân không so đo với tiểu nhân…”
“Từ từ, tuy tôi là đại nhân, nhưng lỗi của tiểu nhân nhất định phải tính, cho nên ông nên tìm lý do khác đi”.
Khương Thiên Lan: “Thầy luyện đan Lý, nếu tôi nói cho cậu vị trí của lão già kia, có thể tha cho chúng tôi không?”
Ngô Bình nhìn ông ta: “Ông nói lão già kia là?”
Khương Thiên Lan: “Sư phụ của bốn người chúng tôi, đạo nhân Trân Bảo!”
Ngô Bình suy tư, hỏi: “Các người đã khống chế ông ta rồi?”
“Đúng vậy. Chúng tôi đã khống chế được ông ta. Trên người lão già kia có rất nhiều bí mật, còn có bảo bối bí ẩn nữa, có được ông ta đồng nghĩa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340721/chuong-4656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.