Đi thêm nghìn dặm nữa, hai bên sơn động đã trống không, chẳng còn nhìn thấy khắc hoạ gì nữa. Lúc này, trong đầu anh ngập tràn đủ loại ý nghĩ kỳ lạ, công pháp tu hành, và những thứ mà anh vẫn luôn suy ngẫm từ trước đến nay.
Anh khoanh chân ngồi xuống, không nghĩ đến chuyện đột phá, cũng không nghĩ đến việc làm cách nào để tăng cường thực lực. Anh chỉ muốn sắp xếp mọi thứ, hoàn thành mục tiêu của mình, đó là tập hợp điểm mạnh của các trường phái, tái thiết con đường tu tiên. Bước đầu tiên của chuyện này chính là tìm ra con đường tu tiên thích hợp cho tất cả Nhân tộc!
Trong động không có sách lịch, Ngô Bình lĩnh ngộ chẳng màng thời gian. Đến khi anh mở mắt ra, toàn bộ năng lượng trong cơ thể đều biến đổi diệu kỳ, bất luận chúng là gì, đều được đưa vào chi nhánh của tiên đạo. Vô số chi nhánh ngược dòng tụ hội, hình thành mạch nhánh, rồi hướng lên trên tạo thành mạch chủ, chính là tiên đạo!
Ngô Bình khẽ mỉm cười, dùng ngón tay làm cọ, khắc vẽ lên vách hang động, mạch lạc rõ ràng, tư duy trôi chảy, ý chí kiên định. Anh vừa viết vừa điều chỉnh, khí tức trên người càng lúc càng lờ mờ ẩn hiện.
Anh viết suốt chín ngày chín đêm, nội dung có chữ có tranh, có phù văn có lời chú, tập hợp điểm mạnh của hàng trăm trường phái, trích ra tinh hoa của hàng vạn phương pháp. Khi anh viết đến đoạn giữa và sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340701/chuong-4636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.