Lúc này, bên ngoài chuông Thần Ma, một đám tu sĩ đang quan sát tình hình bên trong chuông với vẻ mặt rất tệ.
“Chết tiệt! Trong tay cậu ta có Phòng giác của Thiên Giác Môn! Có nó, chuông Thần Ma sẽ không làm đối phương bị thương được!”
“Không ngờ tên đời đầu này lại khó đối phó như vậy, không chỉ lấy đi giáp Thập Bát Hoán Thiên mà còn lấy được cả Thiên giác!”
Ngô Bình vừa thổi Phòng giác vừa lấy ra một chiếc tu và cực kỳ sắc nhọn, thổi cả hai cùng lúc.
Tiếng tù và cất lên, một luồng sát quang liền bay đến, đánh thẳng vào chuông Thần Ma.
“Keng!”, một tiếng động lớn vang lên, chuông Thần Ma đã xuất hiện vết nứt.
Nhìn thấy vết nứt ấy, Ngô Bình quyết đoán đặt Phòng giác xuống và chuyên tâm thổi chiếc tù và bén nhọn kia.
“Keng keng keng!”
Ba đòn liên tiếp, chuông Thần Ma vỡ tan thành vô số mảnh, Ngô Bình từ bên trong xông ra, vung nắm đấm về phía đám tu sĩ nọ.
“Không ổn, chạy mau!”, có người hét to.
Nhưng đã quá muộn, cú đấm của Ngô Bình vung tới rất nhanh, ban đầu thì nhỏ, dần dần về sau thì to bằng quả núi, đấm thẳng vào người đám tu sĩ.
“Phụt!”
Cú đấm này có sức sát thương rất khủng khiếp. Phần lớn những tu sĩ này đều bê bết máu, số còn lại bị đấm văng ra, nôn đầy máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340699/chuong-4634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.