Trước khi tu luyện, anh hỏi Truy Điện: "Ngươi có vũ khí tốt nào trong tay không?"
Truy Điện trợn tròn mắt: "Có thì cũng có. Nó là một thần binh, giá trị khổng lồ".
Ngô Bình cười lạnh: "Đừng nói nhảm nữa, ngươi muốn bao nhiêu cứ nói đi".
Truy Điện: "Một triệu đồng tiền tử tinh!"
Ngô Bình trợn to hai mắt: "Một triệu tiền tử tinh, sao ngươi không đi cướp luôn đi?"
Truy Điện hừ lạnh: "Không mua thì thôi, tôi sẽ bán nó cho người khác".
Ngô Bình suy nghĩ một lúc, hỏi: "Thần binh gì vậy, có thể cho ta xem không?"
Truy Điện: "Được, tôi sẽ cho cậu mở rộng tầm mắt".
Nói xong người nói run lên, sau đó một thanh kiếm ngắn rơi ra từ dưới bụng ngựa. Thanh kiếm này dài khoảng một thước hai, bên trên có khắc hoa văn cổ xưa.
Ngô Bình rút kiếm ra, thấy ánh sáng lạnh toát ra khắp nơi, lông tơ dựng đứng cả lên. Anh kinh ngạc, nói: "Kiếm sắc quá?"
Truy Điện: "Kinh ngạc lắm đúng không? Nó là bảo bối mà một Thiên Đế để lại, một chủ nhân của tôi có được. Nhưng người đó không may mắn, vừa có được kiếm liền chết".
Vẻ mặt Ngô Bình rất kỳ quái: "Truy Điện, những chủ nhân của ngươi có phải bị ngươi khắc chết không?"
Truy Điện tức điên: "Cậu nói linh tinh gì thế? Nếu không có tôi thì họ chết còn nhanh hơn!"
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340638/chuong-4573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.