Cô gái này xinh đẹp yêu kiều, so với Hà Sở Sở đúng là mỗi người một vẻ.
Cô gái nói: “Công tử, em tên là Kiều Nô. Cha em bị Hoả Vân Đạo Tôn giam giữ ở động Hoả Vân, làm nô lệ cả đời. Khi cha em đi, em chỉ mới bốn tuổi. Nay đã mười ba năm trôi qua, em vẫn chưa được gặp lại ông ấy lần nào!”
Ngô Bình hỏi: “Hoả Vân Đạo Tôn là ai? Vì sao lại bắt giữ cha cô?”
Kiều Nô đáp: “Hoả Vân Đạo Tôn đắc đạo ở động Hoả Vân, tu vi cao thâm, năng lực khủng khiếp. Năm xưa, đồ tôn của ông ta làm chuyện ác, hãm hại vô số người. Trong cơn giận dữ, cha em đã đả thương hắn. Sau khi Hoả Vân Đạo Tôn biết được, lập tức bắt cha em làm nô lệ vĩnh viễn, mỗi ngày đều chịu đau đớn của Tiên Hoả Luyện Hồn!”
Ngô Bình nói: “Xem ra ông ấy là một tu sĩ có lòng chính nghĩa”.
Kiều Nô khẽ thở dài: “Có lòng chính nghĩa thì đã sao, vẫn phải rơi vào cảnh ngộ như bây giờ mà thôi!”
Cô ấy quỳ dưới đất: “Xin hãy cứu cha em!”
Suy nghĩ hồi lâu, Ngô Bình đáp: “Được, tôi sẽ cứu cha cô ra”.
Kiều Nô mừng rỡ: “Cảm ơn công tử!”
Hà Hi Niên lên tiếng: “Công tử, phía sau có một đại viện, mời công tử và các cô đến đó nghỉ ngơi”.
Ngô Bình gật đầu: “Cũng được”.
Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340576/chuong-4511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.