Hôm nay, khi đang tu luyện Thái Nhất Hoàng Cực Kinh, Ngô Bình chợt cảm thấy gì đó nên lấy chí bảo của tộc Đạp Thiên là Đạp Thiên Chi Ngấn ra.
Ngày trước, anh chỉ nhìn một cái đã thấy chóng mặt. Với thực lực và tư chất lúc trước Ngô Bình chưa thể hoàn toàn lĩnh ngộ nó được. Nhưng bây giờ, chẳng những anh có thể nhìn được, mà còn cảm nhận được sự tuyệt diệu của nó.
Loáng cái đã ba ngày trôi qua, bức tranh trên tảng đá đột nhiên sống lại, nó bay ra ngoài rồi mở rộng trên không trung và hoá thành một bức tranh cuốn khổng lồ. Trong bức tranh này có một sinh nhìn khá giống người đang làm động động tác rất lạ. Động tác này rất phức tạp, Ngô Bình vừa nhìn đã thấy toàn thân bứt dứt, chỉ muốn quay đi ngay.
Nhưng cuối cùng anh vẫn cố nhìn tiếp và ghi nhớ động tác ấy vào trong đầu, động tác của sinh linh này được thực hiện trên không, chắc tộc Đạp Thiên đã lĩnh ngộ được động tác này rồi sáng tạo ra công pháp của mình.
Ngô Bình kinh ngạc nói: “Tộc Đạp Thiên chỉ lĩnh ngộ một động tác mà có thể sáng tạo ra công pháp mạnh mẽ, nếu mình lĩnh ngộ hết thì sẽ mạnh đến đâu nhỉ?”
Rắc!
Cục gạch đột nhiên nứt ra, bức tranh trên không biến mất. Điều này chứng tỏ sau khi Ngô Bình ghi nhớ hết nội dung của bức tranh thì nó sẽ không tồn tại nữa.
Thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340543/chuong-4478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.