Ngô Bình: "Tìm không thấy em nên anh phải ra ngoài tìm này".
Ngô Mi: "Anh, anh xem tranh anh ấy vẽ đi, có phải rất có hồn không?"
Ngô Bình nhìn lướt qua rồi nói: "Cũng tạm, người này đã nhập môn Hoạ Đạo rồi".
Những cô gái đứng quanh nghe Ngô Bình nói vậy thì nhìn anh với ánh mắt tức giận.
"Nói cậu chủ Yên mới nhập môn Hoạ Đạo sao, mắt anh mù hả? Tranh của cậu chủ Yên là đẹp nhất, kỳ diệu nhất toàn thiên hạ đấy!", một chị gái múp míp hung hăn quát Ngô Bình.
"Nghe anh nói vậy thì chắc anh vẽ rất giỏi, thế thể hiện tài năng cho mọi người xem đi!", một cô gái khác mỉa mai Ngô Bình.
Ngô Bình không ngờ một lời nói tuỳ ý của mình lại bị chỉ trích nhiều đến vậy, anh cạn lời, kéo Ngô Mi định bỏ đi.
Nhưng một đám con gái bỗng vây lấy hai người.
"Không được đi, nói cho rõ đi!"
Ngô Mi tức giận nói: "Các cô làm gì vậy?"
"Anh ta dám nói xấu cậu chủ Yên, bọn tôi không cho anh ta đi!"
Ngô Bình đang định triển khai độn thuật chuồn đi thì cậu chủ Yên đang vẽ tranh kia bỗng đi tới, cười nói: "Các cô đừng vô lễ với khách".
Nói rồi anh ta chậm rãi bước tới, khoanh tay ôm quyền chào Ngô Bình: "Anh này, tôi xin lỗi nhé, gây phiền phức cho anh rồi".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340521/chuong-4456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.