Một câu của Đào Như Tuyết đã khiến Ngô Bình thức tỉnh, anh vỗ đầu mình: "Đúng vậy, thực lực và trí tuệ của những Thánh đồ này đều hơn xa người bình thường, sao không để họ tự lực cánh sinh cơ chứ!"
Anh đứng dậy, đi vòng mấy vòng, lẩm bẩm: "Nhưng bọn họ có thể làm được gì đây?"
Đào Như Tuyết: "Anh giỏi nhất là luyện đan, dạy bọn họ luyện đan là được rồi. Nếu không thể luyện đan thì cho họ đi đánh trận. Nghe nói Tiên Đình rất hào phóng với những người có quân công, thưởng rất nhiều, cho cả đất cả tiền. Anh có mười triệu Thánh đồ, nếu thực lực đủ mạnh thì chẳng phải rất dễ lập công sao?"
Ngô Bình gật đầu: "Em nói đúng lắm Như Tuyết, do anh nôn nóng quá rồi. Những Thánh đồ này có thể từ từ bồi dưỡng, hơn nữa cũng không cần phải để họ ở mãi trong này".
Anh lập tức rời khỏi Đan Vương lâu, tới tìm Thanh Minh. Thanh Minh là hoá thân của anh, bây giờ đang làm việc dưới trướng Thiên soái, bây giờ anh ta rất nổi tiếng, nhận được nhiều tài nguyên, vẫn đang trấn thủ ở Nam Thiên Môn.
Hai người gặp mặt, Ngô Bình nói: "Thanh Minh, gần đây ngươi có đang đánh trận không?"
Thanh Minh: "Nếu tôi muốn đánh thì không thiếu cơ hội. Bây giờ trông có vẻ sóng yên biển lặng nhưng bên ngoài có rất nhiều xung đột, các thế lực giao tranh, mỗi ngày đều chết đi vô số sinh linh. Nhưng số lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340519/chuong-4454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.