Anh cười nhạt: "Có chút năng lực này mà cũng dám tới đế quốc Thiên Võ giương oai à?"
Dứt lời, anh giậm chân, mặt đất rung chuyển, con quái vật lập tức nổ tung, những con mắt bên trong cũng văng ra, lơ lửng trong không trung. Chúng nó nối nhau xếp thành hàng dài, vô số ánh mắt nhìn Ngô Bình chằm chằm, muốn khống chế anh.
Ý thức của Ngô Bình trở nên mơ hồ trong tích tắc, anh giật mình, thực lực của quái vật này mạnh thật! Anh giơ một ngón tay ra điểm chỉ, không gian vặn vẹo rồi nổ ra một cái hố đen hút hết những con mắt này vào trong, hoá thành tro bụi!
Giết chết quái vật, lốc xoáy màu đen trên trời lại càng lúc càng lớn, tựa hồ như có hàng trăm vạn tiếng quỷ hồn khóc than truyền ra từ trong đó.
Vân Tịch ở ngay gần đó, cô ấy vội chạy tới hỏi: "Huyền Bình, đó là thứ gì vậy?"
Ngô Bình khẽ than: "Rắc rối rồi đây".
Vân Tịch: "Rắc rối gì ạ?"
Ngô Bình: "Là tà ma, lần này lực lượng của chúng cực kỳ hùng mạnh. Con mà anh vừa đánh chết, đến Đạo Tổ cũng không phải là đối thủ của nó đâu!"
Vân Tịch cả kinh: "Mạnh vậy sao?"
Ngô Bình: "Tà ma có thể thao túng người khác, hấp thụ sức mạnh và trí tuệ của họ, một khi để chúng nó lớn mạnh thì Nhân tộc hoàn toàn không phải là đối thủ của chúng nó!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340500/chuong-4435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.