“Ầm!”
Một tiếng động vang lên trong bóng tối, ánh sáng rực rỡ xuất hiện, sau đó lần lượt đi vào mắt trái và mắt phải Ngô Bình làm anh tạm thời không nhìn thấy gì.
Đến khi mắt anh dẫn thích nghi thì đã nhìn rõ được mọi thứ ở đây. Xung quanh là vô số bộ phận nhúc nhích, bên trên có rất nhiều sợi tơ vươn dài ra nhẹ nhàng đung đưa.
Nhìn thấy rõ tình hình ở đây, Ngô Bình nói: “Núi thần, chúng ta nên đi rồi”.
Nói rồi một lực đẩy được sinh ra, anh được nâng lên trên, mấy giây sau đã ra khỏi hang Yêu.
Sau đó anh lên khỏi mặt biển, duỗi tay chân ra, cười nói: “Cảm giác rất kỳ lạ, chắc là mình có thể đột phá cảnh giới Tiên Hoàng rồi”.
Nói rồi anh bèn biến mất, đi đến đế quốc Thiên Võ.
Trong hoàng cung của đế quốc Thiên Võ, Ngô Bình vung tay một cái, các mỹ nữ trong điện Ngũ công chúa đáp xuống, Ngô Bình bảo Đường Tử Di hỏi lần nữa, nếu muốn ở lại thì làm cung nữ, nếu không muốn thì đưa bọn ra khỏi cung, cho họ một ít tiền để họ tự kiếm sống.
Các cung nữ này không có nhiều quyền tự chủ trên đảo, đây là lần đầu tiên đến hoàng cung, nơi này chẳng khác nào nơi ở trong mơ của họ, đa số đều đồng ý ở lại làm cung nữ.
Sắp xếp cho mấy người này xong, Ngô Bình lập tức bế quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340495/chuong-4430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.