Ngô Bình lấy ra một quả đào đưa cho cô bé, cười bảo: “Thử đi, đây là quả mọc trên cây đào đầu tiên từ thuở khai thiên lập địa đấy”.
Hoả Hoàng Nhi cắn một miếng, mùi thơm ngập tràn, bèn cười đáp: “Đúng là rất ngon. Bố ơi, đột nhiên bố đến giúp con đột phá, có phải đã xảy ra chuyện gì không ạ?”
Ngô Bình gật đầu: “Một thời gian nữa, có thể bố sẽ phải trải qua kiếp Đại Thánh. Kiếp Đại Thánh này sẽ như thế nào, phải trải qua bao lâu, bố không thể đoán trước. Thế nên bố phải sắp xếp mọi thứ trước khi nó đến. Hoàng Nhi à, con có tu vi cao nhất, năng lực mạnh nhất, khi bố vắng mặt, cần con duy trì đại cục”.
Hoả Hoàng Nhi gật mạnh: “Bố cứ yên tâm ạ, có Hoàng Nhi ở đây, không ai có thể ức hiếp chúng ta!”
Ngô Bình nói: “Bố tin tưởng thực lực của con. Nhưng dù sao con cũng còn nhỏ, không biết được sự phức tạp của lòng người. Vậy nên bố sẽ đặt ra quy tắc cho con”.
Hoả Hoàng Nhi hỏi: “Quy tắc gì ạ?”
Ngô Bình bảo: “Khi bố vắng mặt, bất luận là ai nói gì, con chỉ được nghe lời của dì Đường thôi, không được nghe lời của bất kỳ ai khác”.
Hoả Hoàng Nhi đáp: “Ngay cả lời của ông nội cũng sẽ không nghe”.
Ngô Bình nói: “Đúng vậy. Khi bố không có mặt, ý của dì Đường chính là ý của bố”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340468/chuong-4403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.