Ngô Bình: "Dám gây sự với em gái tôi, ai cho anh lá gan đó hả?"
Tên béo vội vã tự vả miệng mình: "Tiểu nhân sai rồi, tiểu nhân đáng chết, đại nhân đại lượng xin hãy tha cho tiểu nhân một lần!"
Ngô Bình mặc kệ anh ta tiếp tục quỳ. Từ Phượng Nương lúc này quay sang nhìn anh mỉm cười, nói: "Đan Vương, chiếc áo được đưa đến rồi".
Nói rồi, có một người bưng một chiếc hộp đi vào. Từ Phượng Nương đích thân mở chiếc hộp ra, bên trong có một chiếc áo bào phát ra tiên quang chín màu. Nhìn thấy nó, Ngô Bình không khỏi đứng bật dậy, tấm tắc khen: "Quả là một chiếc áo xuất sắc!"
Từ Phượng Nương: "Chiếc áo này mặc dù không bì được với thành phẩm của thiết kế ban đầu nhưng chúng tôi cũng giữ lại được tám mươi phần trăm công dụng của nó. Đan Vương, từ giờ chiếc áo này thuộc về anh".
Ngô Bình nhận lấy chiếc áo, khoác lên người. Chiếc áo thanh lịch và sang trọng, có thể phát ra ánh sáng hàng vạn màu.
Khoác lên người chiếc áo này, Ngô Bình cảm thấy cơ thể mình có thể trực tiếp giao tiếp với các chiều không gian cấp cao hơn. Đồng thời, dường như anh cũng hòa hợp hơn với vũ trụ của Thiên Đạo. Lợi hại hơn là, bên trong chiếc áo ẩn giấu rất nhiều đại trận, nhưng muốn sử dụng hết những đại trận này, yêu cầu tu vi của anh phải cao hơn nữa.
Bây giờ anh đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340453/chuong-4388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.