Nhưng khi tay hắn còn cách Ngô Bình chừng bốn ngón tay thì như đụng phải thứ cứng nhất trên đời khiến xương cổ tay và ngón tay đều vỡ nát. Hắn rên lên vì đau đớn.
"Lên đánh hắn cho tôi!", gã đàn ông hét lên.
Những người theo sau xông tới nhưng bị Ngô Bình quật ngã xuống đất, gân cốt đứt lìa, kêu lên đau đớn.
Ngô Bình nắm tóc của thiếu gia họ Ngọc, hỏi: "Anh là gì của Ngọc Khánh Thư?"
Gã đàn ông hung hăng nhìn chằm chằm Ngô Bình: "Đó là chú Bảy của tao!"
Ngô Bình: "Quả nhiên là người nhà họ Ngọc. Tôi thấy anh vẫn không phục, vậy thế này đi, tôi ở chỗ này chờ anh, anh đi tìm cao thủ đến đây".
Vừa nói, anh vừa ném gã đàn ông sang một bên.
Gã đàn ông chỉ vào Ngô Bình, sau đó dẫn đám tùy tùng ra khỏi phòng trưng bày, có vẻ như hắn định quay lại gọi thêm người.
Cô chủ Diệp Tinh Trúc khẽ thở dài nói: "Tiên sinh, sao anh phải bận tâm chuyện này kia chứ? Nhà họ Ngọc là thế lực lớn nhất ở thành Hội Thiên này, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua. Tiên sinh xin hãy rời khỏi đây, đi càng xa càng tốt!"
Diệp Tinh Trúc này cũng có lương tâm, cô ấy không muốn liên lụy đến Ngô Bình nên mới bảo anh rời đi ngay lập tức.
Ngô Bình đáp: "Tôi vốn đã không vừa mắt nhà họ Ngọc này, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340443/chuong-4378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.