Phiêu Miêu Đạo Tổ: “Ta cũng có một linh cảm, chỉ sợ khó vượt qua được tai kiếp này. Huyền Bình, nếu những người như vi sư không còn nữa, những đệ tử còn lại đều phải nhờ con dìu dắt và bảo vệ rồi”.
Ngô Bình kinh hãi: “Sư tôn, sao người lại nói những lời này?”
Phiêu Miểu cười nói: “Huyền Bình, đây là một thời kỳ lớn, trong đại họa cũng có cơ duyên lớn. Tu vi của con vẫn luôn bị áp chế, đến nay vẫn chỉ là Địa Tiên. Nhưng trên thực tế, con đã là Đại Thánh hoặc Chân Vương. Thành quả như vậy, cho dù là vi sư hiện tại cũng thua kém”.
Lão tổ Huyền Đô nói: “Đúng vậy. Huyền Bình, trước khi đại họa ập đến, con tạm thời đừng đột phá đến cảnh giới Thiên Tiên”.
Ngô Bình: “Sư tổ, tại sao vậy ạ?”
Lão tổ Huyền Đô: “Đây là linh cảm của bọn ta, thân là Đạo Tôn, linh cảm của ta sẽ không sai đâu. Ta cũng từng gặp những Đạo Tôn khác, bọn ta đều cho rằng, đại họa lần này sẽ tiến hành 'thu hoạch' cường giả cảnh giới cao trong Nhân tộc”.
Ngô Bình: “Thu hoạch?”
Lão tổ Huyền Đô gật đầu: “Nói cách khác, những Đạo Tôn, Đạo Tổ như bọn ta, tám chín phần mười đều phải chết, trở thành vật hi sinh đầu tiên của đại họa”.
“Đây là âm mưu của Thần tộc sao?” Ngô Bình nghiến răng nói.
Lão tổ Huyền Đô khẽ lắc đầu: “Không phải, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340426/chuong-4361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.