Vừa nói, cô ấy vừa kích hoạt lá bùa thánh, một luồng ánh sáng bao trùm lấy Ngô Bình, định đưa anh ra khỏi nơi này. Tuy nhiên sau khi ánh sáng lóe lên, Ngô Bình vẫn đứng yên.
La Khởi Vân sững sờ, cô ấy lo lắng dậm chân: "Công tử, tại sao anh không rời đi?"
Ngô Bình cười nói: "Cô La, thánh bùa này là một tấm bùa thoát hiểm cứu mạng ông nội của cô tặng cho cô, tại sao cô lại dùng nó cho tôi?"
La Khởi Vân nói: "Y thuật của công tử là vô song trên thế giới, đương nhiên tôi không thể để công tử gặp chuyện ngoài ý muốn!"
Ngô Bình khẽ thở dài: "Thật là một cô gái tốt bụng".
Nói xong, anh phóng ra khí tức của Đại Thánh, giải phóng thánh lực vô biên, đám huyết ma này lập tức phát ra những tiếng kêu chói tai, máu của Đại Thánh là liều thuốc bổ tuyệt vời cho chúng.
"Ngươi...là Đại Thánh sao?", gã Đạo Quân kêu lên, sắc mặt không được tốt lắm.
Ngô Bình: "Ừ, ngươi cũng không mù nhỉ".
La Khởi Vân thậm chí còn sửng sốt hơn: "Đại Thánh, công tử là một Đại Thánh sao?"
Ngô Bình khẽ mỉm cười: "Cô La đừng sợ, chỉ có mấy trăm huyết ma, không có gì đáng ngại".
Lời vừa dứt, thánh vực liền xuất hiện, thiên hạ đệ tam sát cục được mở ra, huyết ma còn chưa kịp công kích đã bị đè xuống, chúng phát ra tiếng kêu thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340403/chuong-4338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.