Bốn người phía sau cô Minh hoàn toàn không tin, họ đều cười lạnh: "Có lẽ cậu ta chỉ là một tên tiểu nhị bán đan dược ở quầy đan dược, trên người dính một chút mùi đan dược mà thôi".
Thầy luyện đan kia tỏ vẻ khinh miệt, nói: "Nếu không hiểu thì đừng nói lung tung. Mùi thế này phải xuất hiện khi vừa mới bắt đầu luyện đan. Đan dược mới luyện ra sẽ không có mùi thế này".
Nói rồi hắn cúi người thật sâu trước Ngô Bình: "Xin công tử hãy cứu tôi".
Ngô Bình hỏi: "Anh tên là gì?"
Thầy luyện đan: "Tại hạ tên Phong Cốc Gian".
Ngô Bình: "Phong Cốc Gian? Phong Cốc hình như là họ của người Đông Doanh đúng không?"
Phong Cốc Gian vội nói: "Đúng vậy. Công tử từng đến Đông Doanh sao?"
Ngô Bình: "Trước kia từng đến. Phong Cốc Gian này, đúng là tôi có thể giúp anh, nhưng sau này anh phải đi theo tôi làm một thầy luyện đan. Tôi sẽ cho anh đan dược đặc chế, như thế thì khoảng mười năm đan độc của anh sẽ hết hoàn toàn".
Phong Cốc Gian mừng rỡ: "Cảm ơn công tử! Sau này tôi sẽ là tùy tùng của công tử!"
Cô Minh thì lại cho rằng Ngô Bình đang lừa Phong Cốc Gian, cô ta tức giận nói: "Sao anh có thể lừa gạt một đại sư luyện đan bốn sao như thế!"
Ai ngờ La Khởi Vân nói: "Minh Lam, Lý công tử đang giúp hắn đấy".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340397/chuong-4332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.