Lúc này, sau khi nghe Ngô Bình nói đan dược không tinh khiết, có kẻ liền lên tiếng châm chọc: “Đan dược ai luyện mà chẳng có độc tố? Có thầy luyện đan nào không thử đan dược do mình luyện chế chứ? Anh nói rất đơn giản, nhưng thật ra chẳng có giá trị gì!”
Ngô Bình nhìn sang, người lên tiếng là một cô gái, đứng phía sau là bốn nam tu sĩ. Cô gái đó rất xinh đẹp, đôi mắt như làn nước thu, dung mạo tuyệt trần, mặc váy màu vàng nhạt, yêu kiều lộng lẫy.
Cô ta vừa cất lời, bốn người đàn ông phía sau thi nhau hùa theo. Một người bảo: “Sư muội nói chí phải. Hạng người này không biết luyện đan, đứng đây ăn nói bừa bãi, quả là nực cười”.
Một người khác tiếp lời: “Đan dược không có tạp chất, chẳng phải là đan dược truyền kỳ hoặc đế phẩm sao? Thầy luyện đan có thể luyện ra đan dược phẩm chất này, trên thiên hạ có mấy ai cơ chứ? Đừng nghĩ mình cứu người ta thì có thể xem thường nghề luyện đan!”
Thầy luyện đan được cứu vội xua tay: “ n nhân nói không sai, sau này tôi không thể luyện đan nữa. Hầy, cũng do trình độ luyện đan ngày xưa của tôi có hạn, tích tụ độc tố quá nhiều rồi”.
Ngô Bình không quen mấy người này, cũng không có hứng tranh luận với họ, khẽ lắc đầu rồi dợm bước đi tiếp.
Nào ngờ cô gái kia lại ngăn Ngô Bình lại để hỏi: “Anh đã giảm bớt đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340393/chuong-4328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.