Hai người họ nói với nhau vài câu thì Ngô Bình mới biết hiện giờ Lạc Ngưng Đan đã là thượng trưởng lão của Thiên Đạo Môn, hơn nữa địa vị còn rất cao. Tu vi của cô vốn đã khôi phục đến đạo tổ hậu kỳ.
Anh còn có việc nên không thể nán lại lâu, anh lấy từ chỗ của Lạc Ngưng Đan mỗi loại đan dược ba trăm năm mươi bảy viên, trong đó loại dở nhất cũng là đan dược quý hiếm gặp ở tiên giới, có tiền cũng khó mà mua được.
Ngô Bình lấy xong đan dược thì chào tạm biệt cô ấy rồi quay về tiên giới.
Anh vừa ra khỏi cửa, bay được một đoạn thì cảm thấy có một luồng sát cơ nhằm thẳng vào mình, anh liền dừng lại trên không trung, ngoảnh đầu nhìn lại phía sau.
Lúc này, tên Lư Quan Phong đó bê một chiếc bình trên tay, đang nhìn anh hằm hằm, hắn ta hỏi: “Anh đến tìm Lạc tiên tử có việc gì?”
Ngô Bình cười lạnh lùng: “Anh tưởng cầm một chiếc bình bể thì ngon lắm sao?”
Lư Quan Phong cười lạnh lùng: “Chiếc bình này tên là bình Thiên Địa Luyện Tiên, đủ để luyện hóa đạo tổ”.
Ngô Bình: “Luyện hóa đạo tổ thì đã sao? Trong mắt tôi nó chỉ là đồ bể”. Đó là sự thật, thực lực của anh không phải đại đạo quân bình thường có thể chống trả được.
“Muốn chết à!”. Lư Quan Phong đã sớm xem Lạc Ngưng Đan là người phụ nữ của mình, giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340382/chuong-4317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.