Một tu sĩ nam trọc đầu hạ giọng nói: “Cửa hàng là của nhà họ Ngân chúng tôi, chữ ký của các người vô hiệu. Ngoài ra, chúng tôi cũng đang điều tra nguyên nhân cái chết của tam công tử, nếu như điều tra ra có liên quan đến các người thì các người đừng mong trốn được”.
“Ai mà lại dám ở cửa hàng của tôi phách lối thế?”. Ngô Bình và Đào Như Tuyết bước vào.
Tu sĩ nam trọc đầu cười lạnh lùng: “Anh chính là người mua cửa hàng đó sao?”
“Là tôi”. Ngô Bình nói: “Bây giờ sáu cửa hàng đều là của tôi. Còn về chuyện tam thiếu gia gì đó của các anh làm sao mà chết thì không liên quan gì đến tôi cả, dù cho hắn ta có chết một vạn lần thì giao dịch cũng đã kết thúc”.
“Bốp”.
Tu sĩ trọc đầu đập bàn, lên giọng nói: “Anh có biết nhà họ Ngân là thế lực ra sao không?”
Ngô Bình cười lạnh lùng: “Tôi chỉ biết nếu như anh đập vỡ bàn của tôi thì nhất định phải đền tiền”.
Tu sĩ trọc đầu cười hehe: “Ngon đấy, hi vọng anh sẽ không phải hối hận, chúng ta đi thôi”.
Hắn ta nói xong thì cả đám người cùng đứng dậy và rời khỏi cửa hàng.
Ngô Bình nhìn đám người đó rời đi thì lạnh lùng nói: “Tối nay có kịch hay xem rồi”.
Chỉ U: “Công tử, tôi biết chút ít về tình hình của nhà họ Ngân. Nhà họ Ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340374/chuong-4309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.