Vì vậy ở Đế Đô không thể xem thường bất kỳ hộ gia đình nào, có thể phía sau cổng tre lại là một Tông môn.
Bên trong Đế Đô, trên đường lớn gặp bất kỳ một người nào đó, tu vi cũng sẽ không quá yếu, Chân Tiên, Thần Tiên, nhìn thấy khắp nơi. Hơn nữa, còn có rất nhiều tu sĩ đến từ Khuyên giới khác, nhân tài ẩn dật, cao thủ nhiều như mây.
Ngô Bình vừa liếc mắt đã nhìn thấy một tòa lầu các lơ lửng giữa không trung, thương nhân đang buôn bán pháp khí. Làm như này, cửa hàng lơ lửng trên không vô cùng bắt mắt, như giá cả cũng rất cao, không phải là nơi mà thương nhân bình thường có thể mua được.
Trước đây Liễu Chí Mưu từng đến Đế Đô rất nhiều lần, cũng biết khá nhiều, ông ấy nói: “Thưa cậu, cửa hàng lơ lửng trên không như này, giá cả đều rất cao, tiền thuê một tỷ đạo tệ trở lên”.
Ngô Bình hỏi: “Có thể mua không?”
Liễu Chí Mưu: “Bình thường không bán, đa số là cho thuê”.
Ngô Bình gật đầu: “Vậy lên nói chuyện với ông chủ”.
Ông chủ ngồi ở đó với vẻ phóng khoáng, mỗi bên trái phải đều có người đẹp hầu hạ, ông ta liếc nhìn Ngô Bình một cái rồi nhẹ nhàng nói: “Tiền thuê một năm là một tỷ rưỡi, mỗi lần đóng ba năm”.
Ngô Bình ngẩn cả người, một năm một tỷ rưỡi, còn phải nộp ba năm một, đây có khác gì cướp đâu! Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340371/chuong-4306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.