Cô gái sững người rồi nhìn trái ngó phải thì thấy có một người đàn ông lạ mặt rất tuấn tú đang mỉm cười với mình.
Cô ấy cắn răng thử vì cũng không còn cách nào khác, vì thế đã làm theo lời Ngô Bình.
Nhiệt độ trong lò lập tức giảm mạnh, lẽ ra các thầy luyện đan khác sẽ giảm nhiệt độ của lò tiếp, nhưng cô gái lại tăng nhiệt lên theo lời của người lạ mặt kia.
Vài phút sau, giọng nói ấy lại vang lên: “Bỏ thêm quả Hoả Linh vào”.
Cô gái tiếp tục làm theo, 15 phút sau khí tức điên cuồng sôi sục trong lò đã yếu hẳn, cô gái nhanh chóng lấy đan dược ra.
Vù!
Một tia sáng bay ra và được cô ấy bắt lấy, song tia sáng ấy quá mạnh nên ngón tay của cô gái đau nhói, còn tia sáng thì bay lên cao.
Cô gái hô lên: “Chết rồi!”
Đúng lúc này, Ngô Bình chợt xuất hiện trên không rồi ấn nhẹ một cáu, luồng sáng kia đã dịu lại rồi ngưng tụ thành bốn viên đan dược nhất phẩm trên không.
Anh đáp xuống trước mặt cô gái rồi đưa đan dược cho cô ấy: “Cô rất có thiên bẩm, nhưng thao tác hơi gấp gáp”.
Thầy luyện đan nữ kia biết chính Ngô Bình đã giúp mình nên vội hành lễ với anh: “Cảm ơn”.
“Đây là Phi Linh Tiên Đan, cực khó luyện chế, Lâm Nguyệt Kiều đã luyện chế thành công, hơn nữa thành phẩm còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340365/chuong-4300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.