Tống Nguyên Côn đáp: “Bệ hạ, vì người tu luyện công pháp này, thân hình sẽ trở nên to lớn. Ví dụ như sư tổ của tôi, cuối cùng đã biến thành người khổng lồ nghìn mét. Có điều sư tổ đã chết trong tai kiếp”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi bảo: “Được rồi, đưa tôi đến xem báu vật ấy đi”.
Tống Nguyên Côn vội vàng đi trước dẫn đường. Ngô Bình thi triển năng lực, giây lát sau đã xuất hiện trên địa bàn của Cự Linh Tông. Cự Linh Tông là bá chủ nơi này, không ai dám động vào, vậy nên toàn bộ tài nguyên ở nơi đây đều thuộc về Cự Linh Tông cả. Cự Linh Tông được xây dựng rất nguy nga, so với hoàng cung của Ngô Bình cũng không thua kém.
Đến sau núi Cự Linh Tông, Tống Nguyên Côn đưa tay gõ vài cái vào hư không, bức màn kết giới tự động mở ra một cánh cửa ánh sáng màu tím. Ông ta mời Ngô Bình vào trong.
Đi qua cánh cửa ánh sáng màu tím, Ngô Bình tiến vào một thế giới kỳ lạ, một lượng lớn sinh linh đang bay trong không trung. Không gian này không có đất, là một thế giới ba chiều không có trọng lực, tất cả sinh vật đều lơ lửng.
Chỉ vào quang ảnh phía trước, Tống Nguyên Côn nói: “‘Bệ hạ, đó chính là bảo vật của Cự Linh Tông chúng tôi”.
Ngô Bình hỏi: “Người khác có biết đến vật này không?”
Nghe vậy, Tống Nguyên Côn lập tức căng thẳng: “Từng có một số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340353/chuong-4288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.