Quân cờ thứ ba trăm năm mươi chín hạ xuống, không trung sụp đổ, thời không vô tận ào hết ra, tất cả đều bị thánh vực trấn áp.
Mà Ngô Bình cũng không ngờ anh đột phá đến cảnh giới cuối cùng của Địa Tiên, cảnh giới Thiên Mệnh!
Nếu không phải anh bước vào cảnh giới Thiên Mệnh, anh hoàn toàn không thể nào hạ quân cờ thứ ba trăm năm mươi chín.
Anh khẽ mỉm cười, cơ thể dần lấy lại sự thư thái, đầu óc tỉnh táo nên dễ dàng hạ quân cờ thứ ba trăm sáu mươi.
"Ầm!"
Sương mù mịt mờ, trời đất mất đi màu sắc, thánh vực là một thế giới của riêng anh, sức mạnh tiến hóa ẩn chứa sát ý, đại đạo trong vũ trụ mất đi trật tự muốn can thiệp vào, nhưng lại bị dễ dàng phá giải.
Ngô Bình hoàn thành Thiên hạ đệ tam sát cục, anh thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Nơi này chính là thánh vực, Tự thành thiên địa!"
Anh không tham lam, vì vậy anh quyết định nghỉ ngơi vài ngày sau khi tu luyện.
Anh vừa xuất quan đã thấy bên ngoài có người chờ đợi, đó là một Long vệ, người đó bẩm báo: "Thưa bệ hạ! Đại quân nhân ngưu tác chiến với địch, hơn năm trăm nghìn người chết và bị thương, hiện tại quân ta đã chi viện, nhưng kẻ thù quá mạnh nên rất khó để đẩy lùi!"
Ngô Bình rất bình tĩnh hỏi: "Là thế lực nào?"
Long vệ: "Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340335/chuong-4270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.