Ngô Bình thoáng dao động, anh hỏi: “Linh thạch được chôn ở đây bao lâu rồi?”
Thạch Xương Huy đáp: “Cả nghìn năm rồi”.
Ngô Bình nói: “Tôi xuống đó gặp nó”. Nói xong, anh đột nhiên chìm xuống lòng đất.
Chỉ vài giây sau, anh xuống tới lòng đất, có một khối đá dài mười mấy mét, đóng mở không theo quy tắc. Bên trong khối đá này có một bào thai hóa thạch, bên trong hóa thạch có một người đá.
Anh vừa đến gần linh thạch, người đá kia lập tức mở mắt ra, lạnh lùng quát: “Cút!”
Ngô Bình cười khẩy: “Mày mà cũng đủ tư cách bắt tao cút à?”
“Đùng uỳnh!”
Một nắm đấm vọt ra khỏi linh thạch, nện xuống người Ngô Bình. Ngô Bình không hề nhúc nhích, chỉ thản nhiên nói: “Mày cũng nhận lấy nắm đấm của tao đi”.
Nắm đấm hủy diệt của anh dội lên linh thạch.
“Răng rắc!”
Linh thạch vỡ tan, bào thai hóa thạch bên trong cũng vỡ, người đá cao gần hai mét với đôi mắt đỏ ngầu từ bên trong lao ra, giận dữ thét lên: “Mày làm hỏng việc lớn của tao, chết đi!”
Hắn ta vung nắm đấm tới, bị Ngô Bình túm lấy cổ tay và bẻ mạnh, âm thanh giòn giã vang lên, cánh tay bằng đá của hắn ta bị bẻ gãy.
Ngô Bình cười khẩy: “Còn tưởng là thứ gì, hóa ra là một viên đá thành tinh”.
“Răng rắc!”
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340328/chuong-4263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.