Một đoàn người đi vào nơi đóng quân, chỉ thấy binh sĩ bị thương nằm la liệt, không hề có kỷ luật quân đội.
Ngô Bình vừa đến, việc đầu tiên anh làm chính là tuyên bố pháp chỉ của Thiên soái. Anh trầm giọng nói: “Từ giờ trở đi, tôi chính là Đốc tướng quân ở đây. Toàn bộ tướng lĩnh và binh sĩ lập tức tập hợp ở lều lớn!”
Chẳng mấy chốc, chín vị thống lĩnh và tướng tĩnh đã đến lều chính. Ngô Bình quan sát bọn họ, phát hiện sĩ khí của bọn họ rất thấp, không có tinh thần, giống như vừa đánh thua trận vậy.
Anh thản nhiên nói: "Từ ngày mai, mọi người phải luyện binh theo cách của tôi, đây là sổ tay luyện binh, mọi người cầm về học tập cho tốt, học không đến nơi thì xử phạt theo quân pháp!"
Mọi người nhìn nhau, còn phải học nữa sao? Nhưng quân lệnh như núi, bọn họ không dám nói thêm lời nào, chia nhau ra nhận sổ luyện binh rồi rời đi.
Sau khi đám người này đi, Ngô Bình gọi tướng lĩnh của binh đoàn trước đó tới, anh nói: "Đám người này vật vờ vật vưỡng, không đánh trận nổi đâu, nên chúng ta phải kích thích bọn họ mới được".
Phó tướng hỏi: "Tướng quân, kích thích thế nào ạ?"
Ngô Bình: "Đánh vài trận thắng, mỗi người nhận được tiền thưởng và trang bị, tất nhiên bọn họ sẽ thấy đỏ mặt tía tai thôi".
Nghe vậy, phó tướng mỉm cười: "Đúng vậy, chỉ cần đánh một trận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340303/chuong-4238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.