Một cậu nhóc mở cửa ngó ra hỏi: “Anh tìm ai?”
Anh cười đáp: “Anh đến gặp một người bạn”, nói rồi anh thong thả bước thẳng đến sảnh.
Lúc này có ba người đang cười nói vui vẻ trong sảnh lớn. Một trong số đó có khí tức giống với dây thừng, chắc hẳn chính là Lý Trí.
Thấy có người xông vào, ba người kia giật mình đồng loạt hô lên: “Mày là ai?”
Ngô Bình khẽ mỉm cười: “Chúng mày tạo phản xong còn định chạy hả? Tao là người đến bắt chúng mày về!”
Lý Trí cười lạnh: “Chỉ dựa vào một mình mày mà đòi bắt bọn tao sao?”
“Ầm ầm!”
Thanh Minh thả chút khí tức ra ngoài, ba người kia lập tức không chịu nổi, nhao nhao quỳ rạp xuống.
Ngô Bình thản nhiên nói: “Bây giờ chúng mày còn nghi ngờ thực lực của tao nữa không?”
Lý Trí hoảng hồn cầu xin: “Có gì từ từ nói. Chỉ cần anh chịu tha cho bọn tôi một con đường sống, tôi có thể cho anh lợi ích lớn!”
Anh ngồi xuống ghế ung dung nhìn xuống ba người đang quỳ kia: “Bây giờ tao cho chúng mày một cơ hội sống. Nói cho tao biết ai đã sai chúng mày dụ dỗ Lý Thừa Ân tạo phản?”
Lý Trí đảo mắt giảo hoạt nói: “Bọn tôi chỉ cầu phú quý. Không có ai sai bọn tôi làm vậy”.
“Không nói hả? Được thôi”.
Ngô Bình giơ tay, một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340277/chuong-4212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.