Ngô Bình: “Tinh Dã, cậu có biết ngay khi tôi nhìn thấy cậu đã có cảm giác gì không?”
Trương Tinh Dã tò mò hỏi: “Anh có cảm giác gì?”
Ngô Bình: “Vừa nhìn, tôi cứ tưởng cậu chính là người anh em đã thất lạc nhiều năm của tôi, hai người trông giống nhau lắm”.
Trương Tinh Dã ngẩn ra: “Người anh em đó của anh đã đi đâu rồi?”
Ngô Bình: “Đây chỉ là một ví dụ chứng tỏ chúng ta rất có duyên thôi, à tôi là Ngô Bình”.
Trương Tinh Dã: “Anh Ngô, anh cũng là người đầu tiên ở thế giới này đối xử tốt với em”.
Ngô Bình cười nói: “Khách tu như cậu sẽ hơi khó sống ở đây”.
Trương Tinh Dã thở dài nói: “Lúc em mới đến đây, mọi người cũng khách sáo lắm, nhưng về sau thấy em không thể tu luyện thì không để ý đến em nữa. Sau nữa thậm chí họ còn đánh đuổi em ra khỏi địa bàn của mình”.
Ngô Bình: “Cậu không thể tu luyện ư? Lạ thế nhỉ!”
Trương Tinh Dã cười trừ: “Em cũng thấy lạ, dù gì sư phụ ở thế giới của em cũng từng bảo tư chất của em tốt lắm mà”.
Ngô Bình: “Xem ra cậu và tôi đến từ hai thế giới khác nhau, ở thế giới của tôi, tôi cũng có tư chất tốt lắm”.
Trương Tinh Dã quan sát anh: “Anh cũng không thể tu luyện giống em à?”
Ngô Bình thở dài: “Ừ, ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340268/chuong-4203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.