Liễu Tam Tuyệt gật đầu: “Ừ, Mỹ Ngọc và tôi đã nói rất nhiều về cậu. Huyền Bình, tôi rất coi trọng cậu, sau này kiểu gì cậu cũng có thành tựu hơn tôi”.
Ngô Bình: “Chú Liễu quá khen!”
Liễu Tam Tuyệt lại lấy một ngọc phù ra đưa cho anh: “Cậu đã chăm sóc Mỹ Ngọc giúp tôi bao lâu nay, tôi không biết nói cảm ơn thế nào. Sau này nếu cậu gặp bất kỳ phiền phức gì thì cứ dùng nó để liên lạc với tôi. Dù tôi đang ở đâu thì cũng sẽ đến giúp cậu ngay”.
Ngô Bình cười nói: “Vậy thì cháu không khách sáo nữa”.
Liễu Tam Tuyệt xoa đầu Mỹ Ngọc rồi nói: “Mỹ Ngọc, bố còn có việc phải làm, con hãy đi cùng anh Lý đây, nhớ những gì bố dặn nhé”.
Mỹ Ngọc có thể tìm thấy bố mình thì đã mãn nguyện lắm rồi, cô ấy gật đầu nói: “Con nhớ rồi ạ”.
Liễu Tam Tuyệt nói với người phụ nữ da đen: “Mặc Tinh, sau này cô hãy phụ trách việc chăm sóc cho tiểu thư, nhớ phải bảo vệ an toàn cho con bé”.
Người phụ nữ da đen gật đầu nói: “Vâng, thưa chủ nhân”.
Liễu Tam Tuyệt nói: “Huyền Bình, Mặc Tinh là người hầu của tôi trong Tuyệt Cảnh, thực lực của cô ấy cũng không đến nỗi, sau này cậu hãy cho cô ấy đi theo Mỹ Ngọc”.
Ngô Bình: “Vâng”.
Liễu Tam Tuyệt dặn dò thêm vài câu rồi rời đi.
Ngô Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340259/chuong-4194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.